"Này con,
Sau này khi nào con chuyển tâm tu hành
Con phải hiểu cặn kẽ lời ta dạy
Cạo râu tóc khoát áo cà sa
Không phải từ đây ta với đời cách biệt
Không phải từ đây ta là “kẻ tu hành”
Không phải từ đây ta khác với người
Không phải từ đây ta hay hơn người đời
Không phải người đời có thể hay hơn ta
Không phải từ đây ta sống với câu kinh tiếng kệ
Không phải từ đây ta gắn liền với tiếng mõ hồi chuông
Không phải từ đây ta làm lại cuộc đời
Không phải từ đây ta sống với mái chùa êm ả
Không phải từ đây ta sống với núi rừng thanh vắng
Không phải từ đây ta hãnh diện với đời
Cũng không phải từ đây ta lấn cấn với đời
Không phải từ đây ta mặc cảm với đời
Không phải từ đây ta trắng tay hay thành Tiên thành Phật
Không phải từ đây ta học những điều thế gian không học nổi
Vân vân và vân vân…
Mà sự thật là :
Từ nay ta tập sống đúng bản chất thật của cuộc đời
Ta nhìn thân tướng đầu không tóc, áo cà sa
Có nghĩa là cuộc đời là vô thường
Thật tướng là vô tướng
Thật ngã là vô ngã
Cuộc đời là bất toại nguyện
Khổ đau là lẽ đương nhiên
Tại nơi đây bình minh xuất hiện
Tại nơi đây an bình hiển lộ
Tại nơi đây sanh diệt không còn
Tại nơi đây không một ý niệm nào khởi dậy
Tại nơi đây vũ trụ chính là ta, ta là vũ trụ
Ví như ta là một giọt nước biển được trả về biển cả
Đừng lo rằng không chủ thể hưởng diệu tâm này
Vì còn niệm có chủ thể hưởng diệu tâm
Là còn trở lại con đường đau khổ
Hãy khởi niệm tâm hoà tan trong ánh sáng của vũ trụ
Ấy là hạnh phúc vĩnh hằng."
Duy Tuệ