Con chẳng biết nói sao đây, để xứng đáng với những công lao của Thầy, đầy gian truân cực khổ suốt mười mấy năm qua.
Thầy đã trải qua biết bao nhiêu vất vả, Thầy đã phải sống trong một ngôi nhà nhỏ hẹp, chỉ để đủ một chiếc giường nhỏ, không có chỗ để đồ lặt vặt cần dùng hằng ngày nên ban ngày Thầy phải để những đồ ấy trên giường. Khi đêm xuống Thầy phải lấy hết đồ trên giường đặt xuống đất để trống giường Thầy ngủ và chỉ có một chỗ trống để đủ một cái ghế ngồi Thầy giảng. Còn về sự ăn uống của Thầy rất là đơn giản, có khi Thầy không có tiền để mua một gói mì để đỡ dạ qua ngày mà Thầy cũng chẳng xin ai cả, bữa đói bữa no. Có khi mỗi ngày Thầy chỉ dùng hai trái chuối và hai củ khoai lang luộc mà thôi.