"Khai mở nhận thức sâu thẳm và duy trì cảm xúc tình người thiêng liêng"

....

.

.
.

ABA Quotes

Tóm tắt bài giảng mới ngày 05.4.2011


HỌC CHUYỆN BẾ TẮC – HƯỞNG SỰ THÔNG ĐẠT, 
HỌC CHUYỆN THÔNG ĐẠT – LÂM VÀO NGÕ CỤT

Ngày 05/04/2011, Thầy Duy Tuệ đã có buổi thuyết giảng cho Đại Gia Đình Minh Triết và trả lời câu hỏi của một số hiền giả. Mở đầu, Thầy giải đáp những vướng mắc của một hiền giả:

“Mở kinh cho người chết làm gì? Đầu óc mình còn tăm tối lắm, người dương còn chưa hiểu được nói gì đến người âm, giả sử như có người âm đi chăng nữa. Có nước nào người ta mở kinh suốt ngày mà người ta sống hạnh phúc không? Kinh kệ chỉ dành cho người thất tình, tham lam, ích kỷ, chán đời, làm biếng, người muốn nắm đầu, nắm cổ thiên hạ, người vô minh mà thôi. Mà những người có lý tưởng, có hoài bão, có ước mơ, có công ăn việc làm ổn định… không bao giờ người ta mở kinh để nghe. Có kinh gì để mà nghe?

Việc đi tảo mộ chỉ là một cách thể hiện mình có tấm lòng hay để tưởng nhớ công ơn với người đã chết. Tất cả những người nghèo chết hàng ngàn năm thì đâu có ai tìm được mộ đâu! Chỉ những người có khả năng mới xây mồ, xây mả. Nhưng trong tương lai chắc chắn sẽ chẳng có vết tích gì của những người đã chết nữa. Lịch sử sẽ tới như thế và mình đừng bao giờ để cho những ràng buộc ấy bao vây.

Còn nếu muốn người chết được giải thoát thì mình hãy đứng trước ảnh của họ, nói với họ rằng mình sẽ thay đổi, sẽ sửa chữa những lỗi lầm, sẽ sống đàng hoàng, sống tốt hơn… Những giận hờn, buồn tủi hay niệm tưởng của người đã khuất sẽ lập tức tan đi khi lời nói – ánh sáng của mình phát ra. Chứ không phải mình mua đủ thứ giấy tiền, giấy vàng, nhà lầu, xe hơi mà đốt, đi chùa, đi nhà thờ mỗi ngày… là yên tâm người chết sẽ được siêu thoát.


Cái khôn ở đời 

Ở đời có mấy cái khôn:

- Cái khôn của người đời là không bao giờ thỏa mãn

- Cái khôn của người có tôn giáo thì hy sinh mọi thứ cho kiếp sau

- Cái khôn của hiền giả Minh triết là biến những cái đang có làm hạnh phúc và thiên đàng ngay tức thời

- Cái khôn của trời đất thì chỉ trời đất biết chứ không ai có thể biết được.

Ngay từ xa xưa, đã có những kẻ bày ra những cái gọi là đạo, tu trong rừng, trong núi. Những kẻ ấy thực chất chỉ là những kẻ làm biếng, thất tình hay làm quan bị thất sủng, rồi làm văn, làm thơ ca cẩm rằng bị hại hay bị người dèm pha… Mà anh đã làm quan thì anh cũng có đường lối chính trị của anh. Nhưng vì anh không được sủng ái hoặc không phù hợp với đường lối của người khác nên anh thất bại, rồi đi nói xấu người khác. Tác phẩm của anh ra đời mà nổi tiếng thì anh phải cám ơn những sự thất sủng hay đau khổ mà anh đã đi qua. Tác phẩm của anh có được là nhờ cách cư xử của người khác tạo ra cho anh cái là đau khổ. Nên đừng nhìn đó là đau khổ mà hãy xem đó như là chất liệu để anh có thể sáng tác. Nếu anh được sủng ái và thăng quan tiến chức thì liệu anh có viết ra được như thế không? Và lúc ấy anh có dám từ bỏ quyền lợi của mình không? Ai dám đảm bảo anh không giết cả vua để đoạt ngôi báu.



Còn con người ta thì sao? Người chồng đi làm về, vợ nấu nước sẵn cho tắm, nhưng khi tắm xong thì bị thẩm vấn đi đâu, làm gì, đi với ai? Nghĩa là người ta luôn luôn sống trong sự tra tấn. Tại sao con người lại có thể sung sướng trong việc tra tấn mình và tra tấn người khác như vậy? Nhiều đêm tôi nghĩ về việc đó mà cười chảy nước mắt.

Do đó tôi rất buồn cười khi một số người làm quan thất sủng về sáng tác thơ văn chê trách triều đình, xã hội. Lỗi tại mình thôi. Cũng do mình ham làm quan nên mới thế.

Người làm quan mà học Thiền Minh Triết và có trí khôn Minh Triết thì tính chất làm quan vững bền, được người đời khâm phục và quý mến, không ai chèn ép được. Còn đa số làm quan là bị người ta chửi. Mà họ chửi kệ họ. Ai làm quan mà còn sợ hay hằn thù người khác thì người đó chưa đủ tư cách làm quan.

Mơ ước chân chính và tuyệt hảo nhất của con người là mơ ước được bình an và đủ sống. Mà lúc nào cũng đủ sống là trạng thái của các vị Phật, của các hiền giả Minh Triết thật sự.


Người hiền giả Minh Triết thay đổi qua nhiều cách học khác nhau

Học kiến thức theo kiểu của thế gian là mang tính thủ đoạn và đối phó. Mục đích là để kiếm thêm, để mình mạnh lên, còn người khác thì yếu đi.

Còn học theo kiểu của người hiền giả Minh Triết là mình bớt đi cho người đời có thêm và mình vui với điều đó vì lúc ấy trong đầu óc mình mở ra nhiều điều. Mình càng cao sang về hình thức thì mình sẽ nghèo nàn về tâm linh. Mình chịu mất mát hay thấp kém thì tâm hồn mình mở ra, thế giới bên trong mình sâu thẳm huyền bí hơn.

Mức độ sơ đẳng khi học Minh Triết sẽ giúp quý vị không còn đau khổ nữa. Một ngàn người học Minh Triết thì một ngàn người đều có kết quả giống nhau, không còn đau khổ nữa. Điều đó chứng tỏ giáo lý mà người ta cho là cuộc đời đau khổ mấy ngàn năm thật phiến diện, không có giá trị chung cho nhân loại này. Nó chỉ có giá trị cho những kẻ chưa mở mắt. Quý vị sẽ bắt đầu vào giai đoạn mới: học một điều mà mình không thể học được. Có nghĩa là học một chuyện để biết muôn chuyện và biết cách giải quyết tất cả. Mùa xuân của năm nay là của năm nay chứ không phải năm ngoái, dù nó giống. Do đó, anh phải tìm cách giải quyết các vấn đề theo cách khác chứ không phải theo cách cũ.

Chúng ta không thể áp dụng các công thức mà người đời tổng kết in ra thành sách mà có thể giải quyết thàng công được. Có thể anh áp dụng không thành công nhưng nhờ việc áp dụng không thành công ấy mà trí chủ phát ra. Cái quyết định chính là trí chủ phát ra sau sự thất bại đó. Chúng ta sẽ giải quyết mọi việc mà không để lại một vết thương gì dù nhỏ nhất trong tâm hồn.

Do đó, chúng ta phải chấp nhận sự chưa toàn diện, chúng ta không nên câu chấp là phải thế này, phải thế kia. Vì chẳng có gì trên cõi đời này là hoàn hảo nên mình không cần phải chú ý đến điều đó. Bên cạnh khối sách vở không hoàn hảo ấy có một sự bí mật, mà người hiền giả không thể nào truyền tải được sự bí mật. Người hiền giả chỉ tin rằng, tác dụng của sự bí mật ấy sẽ giúp cho người đọc thay đổi. Không cần quá quan trọng hóa một hình thức nào….

Học về điều khó học là học về bí mật của trời đất. Học lực màu nhiệm của tạo hóa cũng là lực màu nhiệm của trạng thái đầu óc Mỗi hình tướng bị chi phối bởi một số luật vận hành mà luật ấy tồn tại trong một lực của tự nhiên, của tạo hóa. Do đó, ai muốn thay đổi luật ấy và lực ấy thì sẽ không thể nào làm được. Loài hoa này được vận hành trong một quy luật là sớm nở tối tàn. Nhưng loài hoa kia thì được nở vài ba tháng. Núi lửa, động đất, sóng thần là kết quả của một sự cân bằng tự nhiên của tạo hóa và khiến nhiều người chết. Chứ không phải là do người ta ở ác mà bị như vậy. Nếu con người làm cho quả địa cầu này nóng lên thì sự cân bằng mất đi và buộc nó phải lấy lại sự cân bằng. Mà sự cân bằng tận cùng của nó là sự hủy diệt hoàn toàn…


Nhưng dễ gì được! Lỗ tai của mình lúc nào cũng nghe ngóng coi người ta có nói xấu, đánh giá, chê bai gì mình không. Mình gọi điện thoại người ta hai ba lần không được thì mình bắt đầu nghĩ sai về người ta. Mình lên Skype chào người ta mà người ta không trả lời thì lại cũng bắt đầu nghĩ xấu cho họ…

Nếu mình để ý đến sự bí mật thì trí mình mở ra. Còn mình chỉ chú ý đến hình tướng bên ngoài thì trí mình nó đóng. Tương tự, mình để ý đến điều không hiểu biết thì trí mình mở, mình để ý đến điều có thể hiểu thì trí mình đóng lại. Trí lúc đó là trí cùng, trí đi vào công thức, trí đi vào khuôn khổ, trí đi vào bất an. Nhiều cách học nhưng tất cả phải qua cách học căn bản.

Trước đây, quý vị học sự thông đạt nhưng vẫn còn bế tắc. Còn bây giờ, quý vị đi vào học sự bế tắc để thông đạt…”

Thầy còn giảng thêm một số vấn đề về xá lợi Phật và dặn dò một số điều cần thiết cho tuổi trẻ. Để hiểu thêm về các vấn đề này và nghe rõ tường tận bài pháp âm, mời quý vị click vào đây!