"Khai mở nhận thức sâu thẳm và duy trì cảm xúc tình người thiêng liêng"

....

.

.
.

ABA Quotes

Thế nào là trí chủ?


1.Hai chữ “trí chủ” để chỉ một cái sự thấy. Mà sự thấy đó là sự thấy của ông chủ, sự thấy của kẻ sáng tạo, sự thấy của kẻ ban cho, sự thấy của kẻ không bao giờ thiếu, không bao giờ thèm, sự thấy của kẻ không thấy mình cao hơn ai mà cũng chẳng thấy mình thấp hơn ai, sự thấy của người mà luôn luôn không đánh mất mình. Là một ông chủ trong tất cả những vấn đề. 

Hiện hữu một cách cá biệt rõ nét sắc sảo để hoà hợp trong cái toàn thể thống nhất.


Này Tuệ Nhi,
Tất cả các Hiền giả của chúng ta đều có Lỗ Hổng Rất Lớn Về Trí Tuệ Riêngcủa mình, cần phải lấp đầy một cách nghiêm túc và sâu sắc nhất.

Điều này giải quyết quyền lợi riêng cho mình một cách căn bản nhất, phù hợp với quyền lợi chung của dân tộc, nhân loại, và sự cân bằng của môi trường sống.

Các Hiền giả phải hết sức lắng đọng đầu óc về vấn đề này nơi chính mình và không được thờ ơ với những điều mà các Hiền giả đã từng nghe, và đã từng áp dụng trong thời gian qua.

Tham gia Toạ đàm "Ta Là Ai?"


Giờ là lúc quý vị bắt đầu trả lời một trong ba mươi câu hỏi để cho tôi có thêm thông tin trong việc cống hiến giúp các hiền giả phát triển rộng lớn hơn tầm nhìn của mình.

Quý hiền giả hãy trả lời theo hoàn cảnh riêng của mình, theo ngôn ngữ riêng của mình, bằng những ví dụ cụ thể.

140 - 'Thiên Thượng, Thiên Hạ, Duy Ngã Độc Tôn' ám chỉ điều gì ?


“Thiên thượng thiên hạ, duy ngã độc tôn” là câu nói của con người. Câu nói này nhằm mang lại lợi ích cho người nghe, để cho người nghe thức tỉnh về giá trị làm người của họ. Cho nên câu nói trên có thể giải thích rằng là: Trên trời dưới đất này, đời sống của con người là đặc biệt có giá trị, là đặc biệt hay! Hãy tìm hiểu giá trị đặc biệt của mình chứ đừng tìm hiểu giá trị đặc biệt nào nằm ngoài con người của mình, trước nhất là cần tìm giá trị đặc biệt nơi chính mình trước. Khi mình đã tìm thấy giá trị đặc biệt nơi chính mình rồi thì hãy đem giá trị đặc biệt ấy để ứng dụng vào cuộc sống mà chúng ta đang hiện hữu. Nếu chúng ta không hiểu được giá trị đặc biệt của chính mình thì mình sẽ bị lầm lạc trong cuộc sống, mình sẽ rắc rối trong cuộc đời.

Vậy chúng ta tìm hiểu giá trị đặc biệt của mình như thế nào ?

Ví dụ như nếu không có mình, tức là chữ “độc tôn” mình có thể hiểu, nếu không có mình hiện hữu, thì cũng không có Phật, không có Chúa, không có quả địa cầu này, cũng không có thiên đàng, cũng chẳng có địa ngục.

Khi chúng ta vào phòng xác ở bệnh viện, nhìn những thân xác và quí vị hãy tự hỏi rằng: Sự sống của người này đã không còn hiện hữu nữa thì thiên đàng có còn đối với người này không? Địa ngục có còn với người này không? Cảnh giàu hay nghèo, đúng hay sai có còn đối với người này không? Và tất cả những gì trong cuộc đời này còn có đối với người này không?

Đối với bản thân chúng ta cũng vậy, chúng ta bàn và nói chuyện nhiều thứ, nói chuyện trên trời dưới đất, nói chuyện thiên hạ đúng sai… Khi có sự cố đột xuất, chẳng may chúng ta bị hở mạch máu não hay bị đột quỵ, nằm đó …. thì toàn bộ sự hiện hữu ở thế giới này, như Chúa, Phật, triết gia với thuyết này, chủ nghĩa nọ có còn giá trị gì nữa không? Rồi sách vở này, kinh điển kia, tôn giáo này, tôn giáo nọ, hay đúng sai trên đời có còn giá trị gì nữa không? Không còn giá trị gì nữa! Tất cả đều chấm hết. Chỉ khi nào mình còn tỉnh táo, thì mọi thứ nó mới chi phối mình được. Mình mới còn nghĩ đến chuyện này chuyện nọ được.

Cho nên việc đầu tiên cần phải biết là, sự tồn tại của mình, sự hiện hữu của mình là trước nhất, đồng thời phải biết làm sao với sự hiện hữu của mình, cái gì trong con người của mình là cơ bản để sự hiện hữu của mình được hoàn hảo nhất. Từ đó, mình quay ngược để nhìn lại về cái này thì mình sẽ không bị lầm lẫn về mình và tự nhiên mình sẽ nhìn ra bên ngoài - tất cả mọi thứ điều sáng suốt, đều rõ ràng. Đây là quá trình làm một con người và phải nắm chắc quá trình này thì mình sống mới yên ổn được.

Lời nói “Thiên thượng thiên hạ, duy ngã độc tôn” muốn ám chỉ điều gì cho người nghe ?

Lời nói ấy ám chỉ người nghe rằng: Anh làm sao để anh thấy sự hiện hữu của anh để anh sống mà không có nỗi lo sợ. Nếu mình sống trong nỗi lo sợ thì mình phải quay ngược lại vào chính mình, để khám phá chính mình thì nỗi lo sợ sẽ chấm dứt.

Cho nên, những câu nói tương tự như trên như là một bí pháp, một phương pháp để giúp cho người nghe tỉnh trí lại, để từ đó khám phá sự thật về mình mà vượt qua sự sợ hãi, vượt qua sự hiểu lầm về chính mình. Nó giống như một dấu hiệu đi đường vậy thôi. Mình đừng có chạy theo giải thích sâu câu này.

Ví dụ như trên đường đi mình thấy dấu hiệu đi đường, có vẽ một mũi tên chỉ cho mình đi hướng này. Nếu mình không biết mà mình lại giải thích, đây là cái mũi tên, mũi tên này đầu này to, đầu kia nhỏ, hai cái này giống như lưỡi câu, có móc nhọn nhọn … Mình không chạy theo giải thích mũi tên trong cái bảng ấy, hãy nhìn cái mũi tên để biết nó chỉ mình đi đâu.

Câu nói này cũng vậy, “Thiên thượng thiên hạ, duy ngã độc tôn” giống như dấu hiệu đi đường. Mình đừng có dại mà chui vào đây giải thích cái này, mất thì giờ, không hiệu quả gì hết. Nếu mình dính vào câu chữ đó, thì mình không biết đường để đi.

Như thực tế chúng ta đều thấy rất rõ rằng, những bậc đại tiền bối tài ba, những bậc Đại Giác Ngộ, các Chư Phật, đã dùng những câu chữ để tạo ra những dấu hiệu đi đường cho mọi người nhìn vào đó và làm sao để đi an toàn nhất. Chúng ta không giải thích một cách cụ thể, kiểu như là: thiên thượng là trên trời, thiên hạ là ở dưới đất, duy ngã là bản ngã của mình, độc tôn có nghĩa là vị Phật là trên hết..…Chúng ta không giải thích theo kiểu như vậy! Mình thấy đơn giản đây là dấu hiệu đi đường, để chỉ cho mình biết rằng mình đang hiện hữu và thấy dấu hiệu này thì mình biết là mình đang đi trên con đường, mình đang sống tức là mình đang ở trên cõi đời này, mình làm sao mình đi cho nó đúng và an toàn nhất, không nguy hiểm.

Mình không giải thích theo kiểu: “Thiên thượng thiên hạ, duy ngã độc tôn” là một câu nói cao siêu lắm, nếu giảng hoài thì không bao giờ hết, nó sâu sắc lắm, vi diệu thậm thâm lắm, khó nghĩ khó bàn, có duyên phước lắm mới có thể học được. Mấy chữ này coi vậy, nếu giải thích thì vô lượng vô biên chữ, kinh điển nhiều lắm …

Đơn giản câu nói chỉ là một dấu hiệu đi đường! Mình đang có mặt trên cõi đời này vô cùng rộng lớn mênh mông mà không biết đi thế nào cho đúng. Khi có bảng dẫn đường, mình nhìn theo dấu hiệu ấy và cứ thế mà đi.

Phương pháp nào để xác định con đường đi tốt nhất ?

Mình muốn sống cho tốt, trước nhất mình thấy người khác và thấy cuộc đời cái gì ra cái đó để mình tỉnh táo, mình ứng xử, vì thế mình phải thấy thật rõ về chính mình, mình hiểu thật rõ về chính mình. Đó là phương pháp để thấy rõ và hiểu rõ bên ngoài.

Phương pháp để thấy rõ và hiểu rõ bên ngoài là phương pháp duy nhất để thấy rõ và hiểu rõ chính mình trước. Đó là con đường duy nhất mình phải đi qua, để mình thấy rõ và hiểu rõ con người và cuộc đời bên ngoài, thế giới bên ngoài. Khi mình thấy rõ được chính mình rồi, hiểu rõ về chính mình rồi, mình sẽ không lầm lẫn về chính mình nữa, mình sẽ chấm dứt sự lầm lẫn về con người và cuộc sống xung quanh mình. Như vậy, mình sẽ làm chủ được cuộc sống nơi mà mình đang hiện hữu.

Mình có thể làm kinh tế, nhưng không bị chuyện làm kinh tế này hành hạ mình. Mình có thể kiếm tiền nhưng không thể bị đồng tiền này hành hạ mình. Mình có thể cưới vợ, lấy chồng nhưng không có bị người vợ, người chồng hành hạ mình. Mình có thể sống một cách hồn nhiên, thoải mái, không đổ thừa kiếp trước, không sợ kiếp sau. Chuyện kiếp trước, kiếp sau… chẳng qua là một trong những kĩ thuật để người ta làm cho cái đầu con người bớt nóng để từ đó dẫn mình đi tiếp. Nhiều người không thấy rõ, hiểu rõ, từ đó bị lầm cái này.

Thí dụ, mình vô tình hoặc cố ý gặp một vị xem bói toán. Ông ấy nói, ta thấy con biết con kiếp trước là một con của một nhà vua có tiếng trong một xứ đó, con đã từng làm công chúa rồi, nhưng con bị hất hủi, con bị hiểu lầm, cho nên mặc dù là công chúa nhiều khi con bị đau khổ lắm… Thế là, mình tưởng là công chúa thiệt, và nói, trời ơi sao thầy thấy tiền kiếp con rõ quá vậy! Nhiều lúc con bị hiểu lầm, con buồn lắm thầy ơi! Rồi mình xúc động, mình khóc lên, mình chảy nước mắt… thế là mình sa vào cái bẫy.

Tính biết của mình, mình muốn làm cái gì thì nó cho mình làm cái nấy. Muốn làm công chúa, làm hoàng hậu, làm vua, làm tổng thống … nó có khả năng cho mình tất cả, kể cả muốn làm tướng cướp, kẻ lừa đảo nó cũng cho mình có khả năng làm tướng cướp, khả năng làm kẻ lừa đảo ... 

Tính biết nó làm như vậy, có khả năng như vậy. Cho nên, mình không nắm vững nguyên tắc này, mình sẽ bị người ta dẫn mình đi vào thế giới hoang đường. Khi nào chấm dứt sự lầm lẫn về chính mình, quí vị sẽ hoàn toàn tự tại. Có biết bao người trên thế gian này không bị lầm lẫn về chính mình, quí vị đếm thử đi, có được bao nhiêu người ?

Vậy, chúng ta thấy rõ và hiểu rõ ra sao để không lầm lẫn ?



Quý vị hiền giả Minh Triết đang trên con đường để nhìn thấy rõ về mình, hiểu thật rõ về mình, thấy thật rõ về mình mà không thể thấy lầm lẫn được, quí vị thấy người khác cũng như vậy.

Ví dụ, khi quí vị thấy rõ về mình rồi, thấy rõ sức mạnh của vô tướng, của vô hình rồi thì quí vị thấy người ăn cướp, người chuyên môn ăn trộm mà mình thấy rõ nó đang ăn trộm. Nếu quí vị thấy, thằng này là kẻ ăn trộm, cuộc đời thằng này chẳng ra gì. Hỏi lại, quí vị có thấy rõ, hiểu rõ về người đó không? Thì quả là chưa! Mình mới thấy mới có một chút xíu thôi, là mình thấy nó đang ăm trộm của người khác, mình chưa thấy cái còn lại của nó.

Cho nên, tôi dùng khái niệm về 3 cái nhà để quí vị ghi nhớ trong đầu của mình. Đó là, nhà tù, nhà chùa, nhà thờ - chúng ta đều gọi là nhà. Ba cái nhà này đều mang hình tướng bên ngoài và nội dung bên trong. Quí vị thấy nhà chùa là thấy đạo đức, thấy nhà thờ là thấy đạo đức, thấy nhà tù là thấy những người có tội. Hình tướng của nhà tù là chứa những người có tội, hình tướng của nhà thờ và nhà chùa là chứa những người đạo đức.

Nếu chúng ta bỏ hình tướng sang một bên. Vậy bên trong hình tướng là cái gì ? Có chắc gì nhà thờ, nhà chùa đó hình tướng đạo đức ấy, bên trong có đạo đức không ? Có chắc không ? Còn nhà tù kia, liệu ở bên trong ấy có chứa những con người có tâm hồn cao thượng hay có giấc mơ, có lí tưởng không? Chúng ta xem lại liệu có không ?

Tôi chỉ gợi ý cho quí vị thế nào thấy không lầm, hiểu không lầm, thấy cái gì ra cái đó. Việc thấy không lầm, hiểu không lầm đó sẽ đưa chúng ta tới một trạng thái của bộ não mà không thể nào bản ngã hiện hữu được.

Thế nào là bản ngã hiện hữu ?

Ví dụ như khi chúng ta nói: Ôi chao, ngôi chùa kia to quá! Trong đó đúng là đạo đức thật. Ôi chao, nhà thờ kia vĩ đại quá! Trong đó đúng là đạo đức thật. Cái nhà tù kia kinh khủng quá! Đúng là cái nhà tù đó, chứa những người nguy hiểm thật. Nếu chúng ta nói như vậy, là hoàn toàn bản ngã, do sự thấy lầm hiểu lầm, thấy không rõ, hiểu không rõ mà chúng ta đang phát biểu theo cái hướng của bản ngã. Khi thấy lầm hiểu lầm, tự nhiên bản ngã sẽ hình thành trong đầu chúng ta, và nó bắt chúng ta phải làm việc theo sự hiện hữu của nó.

Quí vị nên nhớ một điều là khi đọc một câu chữ ở đâu đó, thì phải chú ý, người xưa dùng chữ nghĩa như là những dấu hiệu đi đường thôi! Đừng đi sâu vào phân tích, làm bí hết rồi cãi nhau suốt ngày, không có hiệu quả gì hết, rồi nói mình hơn, mình cao, mình thấp. 


Minh Triết không có con đường cao thấp! Người Minh Triết chỉ theo con đường thấy rõ, hiểu rõ. Thấy rõ cái đầu của mình, thấy rõ con tim của mình, thấy rõ cơ thể của mình, thấy rõ những gì thuộc về thế giới vô hình của mình

Khi mình thấy rõ thì bản ngã của mình không có lên được, mình hành động không có lầm lẫm được. Thí dụ như khi quí vị làm ăn phát tài, khi chưa học Minh Triết chỉ thấy mình có tài, chỉ thấy mình có thời thôi, còn người học Minh Triết lại thấy khác. Nếu quí vị đang học Minh Triết, thấy rằng là quí vị đang làm ăn được, hoặc mình đang làm ăn được mà còn học Minh Triết nữa, mình lại thấy khác. Thứ nhất thấy mình có may mắn, thứ hai thấy mình là có sức mạnh đầu óc, sức mạnh vô tướng của mình can thiệp đến sự may mắn này rất là lớn. Mình không đề cao kiến thức mình làm được, mình không đề cao hữu tướng mình làm được thì làm sao mà mình dính vào sự tự cao tự đắc được.

Quí vị chú ý như vậy, để khi mình có đọc sách hay nghe thấy đâu đó thì mình nhận biết cho rõ…Nếu chạy theo và giải thích theo từng câu chữ, quí vị có tái sinh đến một ngàn kiếp cũng không giải thích hết đâu.

Nếu ai đó hiểu theo kinh sách đã học mà thấy là hạnh phúc thì hãy theo hướng đó, còn nếu nhận được một điều gì đó có giá trị hay có lợi cho mình khi theo phương pháp hướng dẫn của Thiền Minh Triết thì hãy theo phương pháp này mà ứng dụng thử xem.
 

Hãy căn cứ vào quyền lợi của mình để mà học. Mình đi theo tôn giáo, mình đi học ở đâu cũng vậy, phải căn cứ vào lợi ích của mình, căn cứ vào sự thỏa mãn của mình. Lợi ích là phải nói đến sự thỏa mãn, sự thỏa mãn hoàn toàn. Nếu theo phương pháp hướng dẫn của Thiền Minh Triết mình tập luyện, mình thấy thỏa mãn thì phương pháp này có lợi cho mình, cách giải thích này có lợi cho mình. Ngược lại, nếu mình hiểu theo cách hiểu trong kinh điển mà nó hoàn toàn đáp ứng, hoàn toàn thõa mãn cho mình thì mình theo cái đó. Vấn đề là mình thỏa mãn và mình sống đừng có lầm lạc trong cuộc đời, mình sống lúc nào cũng vui, mà vui thật tình chứ không vui đóng kịch. Vui thực tình là vui không điều kiện.

Có hai loại niềm vui: Vui có điều kiện và vui không điều kiện. Mình luôn nhớ như vậy.

Tất cả quí vị cũng nên nhớ một điều là đừng có bỏ quên việc cầu nguyện hàng ngày. Cầu nguyện là quan trọng, quí vị hãy ráng giữ việc cầu nguyện. Trong Minh Triết, thường xuyên cầu nguyện cũng là một pháp để giúp cho cái đầu chúng ta, bộ não chúng ta tốt hơn.

Trích Master Duy Tuệ -  24/01/2010
(Ghi chú Hình ảnh trong bài: hoa Vô Ưu đang nở tưng bừng tại CLB Trần Nhân Tông Linh Xuân, Thủ Đức, Tp.HCM - Nơi đang tôn thờ Đức Phật Trần Nhân Tông - địa chỉ 218, Ql1k, P. Linh Xuân, Q. Thủ Đức)

Đây là Hành Trang Suốt Cuộc Đời của con



Con có 2 câu hỏi nhờ thầy giúp ạ:

1.Thầy ơi: con đã đọc và nghe pháp âm rất nhiều (gần như hết các bài trong các trang web của duytue chỉ trong vòng 2 tháng), tất cả các sách Duy Tuệ con cũng đọc gần như hết rồi. Nhưng tại sao tâm con vẫn cứ lăng xăng, mất tỉnh thức không tiến bộ mấy mà quên mất canh chừng cái đầu, chú ý hơi thở. Vậy làm thế nào để tự nhủ phải canh chừng và tăng cường thời gian kiểm soát cảm xúc hơi thở ạ?

2. Nếu như mình không mong muốn, tham lam nữa, kết quả thế nào cũng được. Thế thì mình còn động lực để phấn đấu, để khát vọng, để cống hiến cho sự phát triển xã hội không ạ? Vì theo như con biết thì muốn thành công lớn thì phải khát khao thành công, ăn ngủ với nó, luôn hình dung về mục tiêu, những gì mình mong muốn để tránh xa rời mục tiêu. Như vậy thì phương pháp của mình tương đồng hay mâu thuẫn điều này ạ? Vì con là người khá tham vọng, muốn tạo ra nhiều thứ (vật chất và tinh thần) cho mình, gia đình và xã hội ạ.

Xóa vết thương vô hình trong đầu óc


(…) Khi mấy con giận, buồn hay mấy con hờn thì ở bên trong cái đầu của mấy con thấy buồn, lo, sợ là chủ yếu, còn cảm xúc giận thì có ít hơn. Tất cả những tâm lý buồn, lo, sợ sẽ in vào trong tâm hồn hay một khoảng trống bên trong trong đầu óc mấy con. Nó không hẳn là ở trong não nhưng trong con người mình nó có một lực hiểu biết vô hình giống như không khí vậy thôi. Nó phối hợp với não, nó mới chứa đựng nỗi sợ sệt, nỗi buồn đó trong khoảng trống đó. Khi nó chứa trong đó thì lâu ngày, lâu ngày, nó không bị mất mà nó ở trong đó luôn. Sau này, nó sẽ ảnh hưởng tới những suy nghĩ, tình cảm, tới rất nhiều vấn đề trong đầu óc mấy con. Rồi lớn lên mấy con nằm ngủ, năm chiêm bao mấy con hay thường thấy ác mộng, thấy người ta la mắng, đuổi bắt mình hay những cơn ác mộng làm cho mình buồn, mình sợ toát mồ hôi. Nó nguy hiểm lắm và nó sẽ ảnh hưởng tới sức khỏe của mấy con nữa.

138 - Giải quyết tận gốc vấn đề sợ hãi


Nói tới sợ là liên quan đến mạng sống hay liên quan đến điều kiện tồn tại của mình. Mình muốn nó tồn tại kiểu này chứ không muốn kiểu khác. Khi muốn không được, cực chẳng đã mới đành chấp nhận chứ bình thường thì mình cứ muốn theo cách của mình. Đó chính là nguồn gốc của sự sợ hãi. 

Nếu người nào đủ bản lĩnh ‘’ sao cũng được’’ thì chuyện sợ hãi ít khi nào xảy ra lắm. Vấn đề là chúng ta không chấp nhận ‘’sao cũng được’’. Chúng ta bỏ công bỏ sức cho những điều chúng ta muốn nên khó mà chấp nhận ‘’sao cũng được’’. Nếu chúng ta trừ được cái gốc liên quan đến sự tồn tại hay kiểu cách tồn tại của mình thì sự sợ hãi chấm dứt. Đó là cách giải quyết tận gốc vấn đề. 

CÁCH THỨC CON RA ĐỜI


(Trích trong tác phẩm “Đối thoại giữa Cha và con”)

- Thưa cha,
Xin cha cho con biết cách thức mà 
Cha đã cho con ra đời như thế nào?


- Này con, 
Đầu tiên ta tạo một cơ thể vật chất
Tự động vận hành trong chính nó
Và vận hành theo luật tự nhiên của Tạo Hoá.

Kỷ niệm 2 năm, ngày chia tay Hiền giả Duy Chính Niệm về với linh hồn tạo hoá



“Nếu sự ra đi hay thay đổi của ai đó không mang đến sự xúc động cho người khác thì nó chỉ mang tính chất cá nhân, còn ngược lại khi nó làm thay đổi và truyền cảm hứng đến một lượng lớn những người khác thì đó là sự màu nhiệm. Huệ mạng của Hg trẻ Duy Chính Niệm sẽ được lưu truyền tới hàng trăm năm sau. Duy Chính Niệm chưa bao giờ tỏ ra thành đạt, khôn khéo hơn người khác. Tôi khuyên mọi người đừng tỏ ra già giặn, khôn ngoan hơn ai vì điều đó thật lố bịch. Nếu nay mai, dân tộc Việt Nam sẽ trở thành vùng đất thiêng, thì Duy Chính Niệm là một trong những viên gạch đầu tiên hình thành nên viễn cảnh ấy mặc dù Duy Chính Niệm chưa bao giờ có ý mong muốn về điều đó, bởi vì nó là sự xếp đặt tự nhiên của tạo hóa. Một con người mất đi dù cho giàu có, quyền lực, tài năng nhưng chưa chắc đã để lại được như thế!”

082 - Thiền Minh Triết Cho Thiếu Nhi

Hình ảnh minh họa sưu tầm trên Internet
"Thiền Minh Triết là phương pháp hiểu biết tình trạng cái đầu của mình có được bình yên hay không, hay nó cứ suy nghĩ hoài, rồi biết tình trạng cái đầu không có nhiều suy nghĩ, không có nhiều sự tưởng tượng thì cái đầu sẽ ở trong một trạng thái thông minh hay là trạng thái không nhầm lẫn. Tức là thấy cái gì ra cái đó mà không nhầm lẫn."
***
- Ông: Buổi đầu tiên ông sẽ nói cho con về ba chữ Thiền Minh Triết. Đó là phương pháp để hiểu biết tình trạng cái đầu của mình có được bình yên hay không, hay nó cứ suy nghĩ hoài, rồi biết tình trạng cái đầu không có nhiều suy nghĩ, không có nhiều sự tưởng tượng thì cái đầu của mình sẽ ở trong một trạng thái thông minh hay là trạng thái không nhầm lẫn. Tức là thấy cái gì ra cái đó mà không nhầm lẫn.Ví dụ, cái suy nghĩ hay ý tưởng của mình nó thay đổi hàng tháng hàng năm. Do vậy mình không tin vào nó. Đó gọi là một sự hiểu biết, sự thấy không nhầm lẫn. Nếu mình tin vào ý tưởng của mình, như vậy là bị nhầm lẫn. Ví dụ như con nói hồi học lớp một thì thích đi làm công an, nếu con tin vào sở thích đó là đúng mà con không biết rằng sang năm nó sẽ thay đổi, như vậy có nghĩa là con đã lầm lẫn.Sau này khi con lớn lên con mới thấy rằng hồi đó sao mình nghĩ vậy mà sang năm mình nghĩ khác rồi nên mình không tin nữa. Khi mình không tin nữa thì được gọi là không lầm lẫn. Con hiểu không?
- Duy Huệ: Dạ, con có ạ!

(Trích CD Vườn Hoa Mơ Ước 1, Duy Tuệ, 2010)

Thiền Minh Triết là gì?



Thiền Minh Triết là gì? Thật ra, ba chữ Thiền Minh Triết hoàn toàn không có nghĩa gì hết. Chúng ta tạm mượn ba chữ này ghép lại để truyền tải một nội dung là các phương pháp khai mở sự bí mật nhiệm màu của cái đầu và con tim chúng ta. Đây là chuyện có thật hoàn toàn. Đầu óc con người chúng ta hàm chứa những sự bí mật vô cùng vĩ đại. Trong Phật giáo có câu “Thiên thượng, thiên hạ duy ngã độc tôn”, có nghĩa là “Trên trời dưới đất này không có gì cao quý hơn con người”.

Giới thiệu 12 buổi phát thanh về Thiền Minh Triết trên Đài tiếng nói Việt Nam



Sau nhiều năm đau đáu suy tư, nghiên cứu về các giá trị dân tộc, thể hiện qua các công trình khảo cứu và tác phẩm của mình với hy vọng góp phần vào công cuộc phát huy trí tuệ, sức mạnh nội lực dân tộc, cùng mọi người, mọi nhà tạo dựng bền vững một cuộc sống bình yên, nâng cao nhận thức và mở rộng sáng tạo, ổn định sức khỏe và vui sống trong hạnh phúc, và khi gặp được Cẩm nang Thiền Minh Triết của tác giả Duy Tuệ - Chủ tịch HĐSL Trung Tâm UNESCO Nghiên Cứu Và Ứng Dụng Phật Học Việt Nam, nhà báo Trần Văn Quân đã nhận ngay ra: đó là phương pháp hữu hiệu cho mục tiêu cống hiến của mình.

Cổ Phật Quyền Năng



Cổ Phật Quyền Năng
(Bài kể lại cho Hiền giả Duy Trung Ý về Cổ Phật Quyền Năng)

Này Hiền Giả Duy Trung Ý,

Ông thật có phước lớn
Được nghe câu chuyện
Mà chưa có sự sống trên bất kỳ hành tinh nào
Trong vũ trụ mênh mông vô tận được biết đến!

Vị Cổ Phật

Trong nháy mắt,
Một năng lực quyền năng vô biên
Đã chuẩn bị cho ta ra đời nơi hành tinh này
Và chuẩn bị cho ta sự nhìn thấy chân thật.

Trong trạng thái thấy này,
Toàn bộ hữu tướng của thế giới này
Chỉ là những bức ảnh mờ nhạt của bản thể vạn vật.

Trong trạng thái thấy này,
Ta nhận biết Đấng quyền năng mầu nhiệm.

Ngài dạy:
 “Đã đến lúc Ta cho ông vào cõi chân thật có quyền năng mầu nhiệm
Để ông cho loài người biết bí mật về Ta,
Cho loài người biết quyền năng của Mẹ Ta và Ta trong chính họ.

Mẹ Ta mới thật sự vĩ đại và toàn năng!
Không một hình tướng nào trong không gian vô tận không thuộc về Người.
Mẹ Ta không mẹ không cha mà tự nên.
Mẹ Ta không có tên có tuổi.
Người sinh ra Ta theo cách riêng của Người.

Người tạo ra Ta từ sự trống rỗng,
Kết hợp với một chuỗi hệ thống hữu tướng tự thân vận động.
Người tạo ra Ta vừa là vô hình vừa là hữu hình,
Vừa vô tình vừa hữu tình.
Phần vô tình thuộc về Người,
Phần hữu tình là từ sự sống của muôn loài.
Ta mang quyền năng vô tận của Người
Cưu mang sự sống cùng khắp mọi nơi.

Mẹ Ta không tên, và không ai hiểu hay thấy Người
Nhưng loài vật cảm nhận được,
Vì chúng sống trong luật nhiệm mầu của Người.

Ta cũng không tên như Mẹ
Nhưng cõi này cứ gọi Ta là Vô Tận
Để chỉ bản chất vô tận và toàn năng
Vì Ta là đầu tiên và duy nhất
Còn lại là hóa thân Ta.

Ta giao cho ông sứ mệnh truyền dạy bí mật về Ta!
Về Mẹ Ta!
Và về các hóa thân Ta!

Bởi ông được chọn,
Nên những gì được truyền dạy từ ông
Là quyền năng tối thượng của Mẹ Ta!
Là bản chất vô tận và không thể hiểu được của Người!
Là chân lý của Ta!

Ông hãy khéo biến nó thành giáo lý
Soi sáng đầu óc và mở rộng tình thương cho con người,
Để đầu óc chúng không náo loạn,
Cho mắt chúng không mù lòa
Cho tình yêu chúng có hướng đi.

Ông khéo nói từ trong sâu thẳm,
Nên ánh sáng trong âm điệu của ông
Mang thánh lực của Mẹ Ta mà cứu rỗi loài người.

Giáo lý về Sự thật

Ta tuyên bố cùng ngươi,
Không có một sự thật nào ở hành tinh nào được cho là thiên đàng!
Cũng không có một sự thật nào được gọi là địa ngục!
Các khái niệm này phóng chiếu
Từ những kẻ hèn hạ mù lòa, nhưng có tính lừa dối lanh lợi
Bày đặt ra để dụ người ngu và người nhẹ dạ cả tin
Nghe thấy như thật.

Ngươi là người được chọn để trải nghiệm cái thấy chân thật,
Và cũng từ đó để nhận ra
Cái thấy mù lòa của đầu óc người ngu và kẻ lừa dối phỉnh phờ.

Cũng giống như nhiều hành tinh có sự sống khác,
Không biết gì về bí mật nhiệm mầu trong đầu của mình.
Chúng chỉ có chút quan niệm để sống tạm qua ngày,
Và coi đó là cái thấy chân thật.
Chúng chỉ biết chừng ấy thôi,
Nên chúng sống nhưng thật sự là chưa sống,
Đầu óc lại hơn thua suốt kiếp
Vì chúng chưa nhận ra sự thật về chính bản thân mình.


Từ giờ trở đi,
Loài người nơi đây sẽ bắt đầu học về giáo lý chân thật!
Vì vậy,
Trên mảnh đất Việt Nam này
Sẽ là vùng Đất Thánh thứ hai!
Để quét sạch các rác rưởi thánh thần hàng ngàn năm
Còn tồn tại đến tận hôm nay.

Giáo lý chân chính
Sẽ dạy khả năng phát triển nhận thức chân thật.
Trong nhận thức chân thật
Chứa quyền năng của Mẹ Ta
Không chứa bất cứ hình ảnh thần linh nào!
Đầu óc kẻ nào chứa các thứ thần linh
Kẻ ấy chưa biết về giá trị làm người của chúng.
Kẻ ấy không đáng tin cậy
Nhưng đáng ngờ vực
Và Mẹ Ta sẽ quyết định về linh hồn của chúng.

Với tư cách thiêng liêng,
Ta nói
Không có sự thật nào để gọi là giải thoát,
Hay để từ đó quan điểm giải thoát hình thành!
Nhiều chúng sinh loài người tham lam,
Cứ mong sau khi chết sẽ sướng hơn bây giờ
Nên bị kẻ lanh lợi phỉnh phờ vẽ ra bức tranh giải thoát.
Ông nên thuyết giảng cho chúng bình tâm tĩnh trí,
Đừng vì tham mà ngậm phải lưỡi câu lừa dối!
Rồi khi tỉnh dậy
Có ân hận cũng đã muộn rồi.

Không có sự thật nào của cuộc sống được gọi là khổ đau!
Cuộc đời tồn tại và vận hành rất thật,
Mà chỉ có nhận thức chân chính mới nhận ra và thấu hiểu.
Nhưng không thể mô phỏng về sự thật này theo bất kỳ quan niệm nào
Để cho rằng
Khổ hay đau là thật.

Không có sự thật nào được cho là quả báo!
Người trí dùng hình ảnh quả báo để răn đe kẻ hung ác.
Người tham và ngu dùng quả báo để hù dọa và trục lợi kẻ đần cái gì cũng tin và sợ.

Sở dĩ có người tin thiên đàng, địa ngục, quả báo, giải thoát, hay khổ đau
Là vì chúng chưa hiểu thế nào là thấy chân thật.
Cho nên, chúng không thể thấy chân thật của sự thật.

Tóm lại mà nói,
Con người chưa thật sự tồn tại với nhận thức chân thật.
Họ luôn sống bằng con mắt phóng chiếu,
Nên luôn khổ đau và rất cực đoan.

Tâm Sự Cuối Năm



Nhân dịp quý Hiền Giả Việt Nam khắp nơi 
chuẩn bị đón giao thừa năm mới Quý Tỵ
Tôi có lời chào và thăm hỏi đến tất cả
và có vài điều chia sẻ

Câu chuyện tiền kiếp của Joe


Thập Nhãn : Thưa ông, con mời ông giảng bài!

Ông : Bây giờ, từ nội dung các bài văn mà mấy con viết, ông sẽ căn cứ trên cái thấy riêng của mấy con mà có bài cho mấy con. Cách làm việc sẽ như vậy nhé, ông không có chuẩn bị bài trước. Mấy con đồng ý cách làm việc như vậy không ?

Hành trình Châu Âu 2011 - Hai Nước


Thầy viết hồi ký một thời nơi hành tinh xa xôi
với tựa đề là:

Con Đường Tự Do Dân Tộc Thông TháiTình Yêu Tự Do Dân Tộc
(Bài này thầy viết cho 200 năm sau trên hành tinh này sẽ biết đến)

Có một hành tinh cách xa hành tinh này mười vạn mặt trời tính từ mặt trời cho hành tinh này.
Hành tinh ấy lớn gấp hơn mười lần hành tinh này
Có tất cả trên bốn trăm quốc gia được phân chia như ở đây.
Con người ở đó cũng gần giống như ở đây
Họ cũng sống theo quan điểm, quan niệm
Nên ở đó cũng chưa bao giờ chấm dứt đánh nhau từ khi có cuộc sống.
Ở đó các nước đều có quyền lợi riêng
Cũng có các chế độ trị nước khác nhau
Các nước mạnh yếu khác nhau
Các nền văn minh cũng phát triển và suy sụp
Các nền văn hóa cũng bị xói mòn và pha trộn phức tạp.

Ở hành tinh ấy họ chia ra thành mười châu lục
Mỗi châu lục đều có các nước lớn thống trị và kiểm soát tài nguyên
Mỗi nước lớn đều cố gắng phát minh ra sản phẩm tư tưởng để ảnh hưởng ra các nước, nhất là các nước nhỏ.

Có một nước nọ tên là Bất Bất Hạnh
Vì nước này bị các nước lớn ăn hiếp liên tục hàng ngàn năm
Đặc biệt là một nước láng giềng vô cùng to lớn
Đất đai phì nhiêu, con người đông đúc
Nước lớn này có tên là Đại Đại Tham.

Nước Đại Tham này nhiều lần muốn thanh toán nước Bất Hạnh
Họ cho truyền bá những thứ tôn giáo, thờ cúng, tế lễ, hủ tục để hủy diệt tinh thần của Bất Hạnh

Nước Bất Hạnh do nghèo nên có một số người theo vọng ngoại
Một số người bất hạnh tự nguyện đón nhận những sản phẩm tinh thần nhơ nhuốc này về thờ phụng
Từ đó những thứ dơ bẩn này nghiễm nhiên thành cái gì đó “rất thật” cho nhiều người bất hạnh,
kéo dài mãi hơn ngàn năm mà chưa biết bao giờ sẽ hết bị ảnh hưởng.
Thậm chí nó cũng biến thành thứ văn hóa cho nước Bất Hạnh.

Nước Bất Hạnh luôn mưu tìm các cách từ bên ngoài để về phát triển và phòng thủ nước mình
Do vậy mà có lúc được lúc mất.
Sau đó nhờ hồng ân Trời Đất và quyền năng nhiệm mầu của trí tuệ Cổ Phật giáng xuống tạo một hóa thân làm vua anh minh cho Bất Hạnh

Từ đó,
Sau bao nhiêu năm tháng tìm kiếm đồng minh.
Bất Hạnh tìm ra cho chính mình con đường riêng của dân tộc họ

Con đường đó họ ngầm hiểu là con đường Tự Do Dân Tộc Thông Thái của Bất Hạnh
Nó bắt nguồn từ kiến thức riêng, trí chủ của dân tộc, và tình cảm riêng của nước Bất Hạnh.

Nước Bất Hạnh bắt đầu nhận ra rằng không có sức mạnh nào có thể chinh phục được nước Đại Tham
Các chính phủ trên thế giới không giúp được gì nhiều
Sức mạnh của vũ khí cũng vậy
Kể cả sức mạnh kinh tế hay tài chính
Mà chỉ có sức mạnh của Tình Yêu Tự Do Dân Tộc trong nội bộ dân tộc.
Chỉ có sức mạnh của Tự Do Dân Tộc Thông Thái
Mới là chìa khóa cho muôn đời con cháu
Gìn giữ sự may mắn ấm no và hòa bình thịnh vượng.

Nước Bất Hạnh bắt đầu áp dụng thử một giải pháp mới của con đường sáng tạo chân thật này để ổn định đất nước.
Một mặt họ đẩy mạnh ngoại giao đa chiều, kể cả ngoại giao với Đại Tham.
Mặt khác họ biến Tình Yêu Tự Do Dân Tộc họ thành một thứ Tự Do Dân Tộc Thông Thái
Tình Yêu Tự Do Dân Tộc, từ kiến thức chủ, của trí chủ dân tộc họ.

Một trong những biểu hiện của con đường tự do này
Là tạo cơ hội cho nhân dân họ có tiếng nói với ban quản trị nước họ,
Họ cũng đề cao tiếng nói của họ với nhau trong đại gia đình của họ.
Đặc biệt là họ chính thức có tiếng nói với nhân dân và tập đoàn quản trị nước Đại Tham
Họ lại có tiếng nói với các nền văn minh khác trên toàn mười châu lục.

Ban quản trị các dự án phát triển đất nước
Cũng bắt đầu tạo cho dân họ hiểu rõ mọi diễn biến phức tạp mà hai chính phủ hay giấu lẫn nhau.

Vô tình phép thử này trúng ngay điểm yếu nhất của Đại Tham
Bởi vì Đại Tham là nước lớn khá phức tạp trong việc quản trị tư tưởng toàn dân
Mà họ cũng đang gặp những phản ứng tự do nội bộ.
Đây là một cuộc thử nghiệm đầy bản lĩnh
Nó đánh vào con tim của cả dân tộc Đại Tham,
con tim của loài người (chứ không phải các chính phủ),
Và con tim đoàn kết dân tộc Bất Hạnh

Nhưng đặc biệt,
Nó đánh vào con tim của dân tộc Đại Tham
Làm cho dân Đại Tham nghi ngờ về chính phủ của họ.
Dân nước Đại Tham cũng nghi ngờ luôn các giá trị mà chính phủ của họ hay tuyên truyền quảng bá.
Đến nổi,
Ban lãnh đạo Đại Tham sợ rằng dân mình cũng bắt chước biểu tình thì nước sẽ nguy to!

Do vậy,
Họ ra lời đe dọa nước Bất Hạnh phải giải quyết chuyện này
Vì chuyện đánh đúng vào yếu huyệt của họ
Giống như bầy kiến con đánh vào đúng kẽ chân của con voi to
Rồi con voi chịu không nổi phải dậm chân đến nỗi sưng vù lên
Và ngã quỵ để cho đàn kiến tha hồ ăn thịt!

Nhưng cũng chẳng vừa,
Nước Đại Tham ra sức đe dọa và tấn công cầm chừng nước Bất Hạnh
Chẳng may trong nước Đại Tham dân tình nổi loạn
Làm cho tập đoàn chính trị tan rã

Và nước Đại Tham chia làm mười hai nước nhỏ tự cai quản lẫn nhau
Dân mười hai nước này bắt đầu sống trong hòa bình và yêu thương
với nhau và với Bất hạnh và các nền văn hóa khác trên thế giới.

Tất cả các dân tộc trên thế giới nhìn vào thế trận của hai nước Bất Hạnh và Đại Tham
Rồi từ đó chuyển hướng dần cách hành xử của mình.
Loài người bây giờ bắt đầu thông thái trong sự tồn tại
Và tư tưởng Tự Do Dân Tộc Thông TháiTình Yêu Tự Do Dân Tộc của Bất Hạnh,
trở thành bài học quý giá cho loài người

Sau này nước Bất Hạnh nổi tiếng là nước có nền dân chủ phát triển trí tuệ thông thái
Được các dân tộc trên hành tinh này yêu mến
Cả dân tộc của nước Đại Tham cũ cũng cho người qua học tập.

Câu chuyện là như vậy.
Thầy chúc Duy Trung Ý nhiều thú vị

Athens ngày 2/6/2011.

DT

(Chú ý: Ở hành tinh nầy họ không dùng khái niệm dân chủ
mà họ dùng khái niệm tự do rộng nghĩa hơn và tránh được sự lạm dụng ý thức hệ.)