"Khai mở nhận thức sâu thẳm và duy trì cảm xúc tình người thiêng liêng"

....

.

.
.

ABA Quotes

114 - Chìa khóa cho việc chấm dứt cảm giác đau khổ để có niềm vui và sự may mắn*


Tôi lại trở về vấn đề mà chúng ta mong muốn giữ cho trạng thái đầu óc được thường xuyên nhẹ nhàng, tươi mát trong mọi hoàn cảnh.  Dù anh chưa có việc làm hay anh đã có việc làm nhưng vì anh có nhu cầu khác nên cái đầu của anh không còn tươi mát nữa. 

Có nhiều chìa khóa để giải quyết việc này. 


Tôi đã chia sẻ với quý vị rất nhiều lần về một khám phá rất lớn, đó là: Không có lý do gì khác, hoặc có thể chứng minh bằng một lý do trực tiếp mà chúng ta rất dễ thấy đó là do đầu óc chúng ta quá chú trọng đến suy nghĩ, tin vào suy nghĩ và luôn luôn muốn suy nghĩ để rồi lâu ngày mà thành bệnh suy nghĩ trong đầu óc. Chúng ta nghĩ rồi lại tính toán, tính toán rồi lại nghĩ… 


Bây giờ tôi không nói tới nhiều vấn đề làm gì, dễ sinh ra sự tranh luận. Nhưng, tất cả các những phát minh trên thế giới này đều xuất phát điểm từ sự không tính toán, không suy nghĩ mà ra. Không có một nhà phát minh nào trên hành tinh này dùng suy nghĩ và tính toán mà phát minh được, những phát minh rất có giá trị cho con người. Đó là điều tôi chỉ nêu ra sơ sơ như vậy để cho quý vị mạnh dạn không tin vào suy nghĩ , tính toán của chúng ta.

Tôi cũng chưa đề cập về mặt khoa học mà tôi chỉ nói sơ sơ rồi quý vị tự nghiên cứu. Quý vị quan sát xem đầu óc chúng ta làm việc: cái gì mà chúng ta biết nhiều, những điều gì cần phải quyết định mà nó liên quan đến những vấn đề mà chúng ta biết nhiều thì những quyết định đó thường là mất thời gian, quý vị phải mất rất nhiều thời giờ để thanh lọc những thông tin mà mình đã biết. Những dữ liệu trong đầu óc chúng ta phải phối hợp lại rồi chần chừ, tính tới, tính lui rồi mới ra quyết định. Đó là quý vị đã căn cứ vào kinh nghiệm của mình để đưa ra quyết định. Còn những quyết định nào mà mình chưa có kinh nghiệm gì hết thì chúng ta đưa ra quyết định rất nhanh chóng. Quyết định trong trường hợp này là do ý tưởng của chúng ta quyết định chứ không do não bộ phải trải qua quá trình xử lý thông tin mà chúng ta đã nạp vào hay trước đây mình đã trải qua. Quý vị cứ để ý xem. Đứng trước một vấn đề mà quý vị chưa hề có kinh nghiệm về nó, quý vị thường quyết định rất nhanh và đừng cho rằng nó không chính xác. Nó cũng rất chính xác! Trong khi những gì mà mình đã từng biết và chúng ta đắn đo, suy tư và đưa ra quyết định rất chậm nhưng chưa chắc đã chính xác. Tôi chỉ ra như vậy để quý vị thấy là có nên tin vào suy nghĩ, tính toán của mình hay không?

Đây là căn bệnh triền miên. Chúng ta cứ suy nghĩ, tính toán, xử lý hết chuyện này rồi đến chuyện khác. Nó cứ triền miên.

Vậy chúng ta cần biết gốc của vấn đề nó nằm ở chỗ nào? Chứ không phải do tham, sân, si hay là lấy Bát Chánh Đạo ra để giải quyết được! Nếu con người dùng Bát Chánh Đạo mà giải quyết được rồi thì còn gì phải nói nữa. Chẳng ai giải quyết được cả!

Thành ra, chỉ đơn giản là quý vị đừng có tin vào sự tính toán của mình!

Khi mà tôi khám phá ra chuyện này cách đây mười mấy năm thì ngay lập tức lúc ấy và có giá trị mãi tới giờ này: Không bao giờ tôi tin và dựa vào sự suy nghĩ và tính toán của tôi nữa! Vậy mà tới giờ này tôi có chết đâu, tới giờ này tôi có làm điều gì nguy hiểm cho người khác đâu và  tôi cũng có làm điều gì nguy hiểm cho tôi đâu. Tôi là nhân chứng sống .

Và nếu như chúng ta làm được như vậy  thì dứt khoát sẽ có chuyện hay xảy ra cho mình. Chắc chắn sẽ có chuyện hay xảy ra cho mình, chuyện gì cũng được nhưng những chuyện đó đều hay cả! Quý vị cũng đừng đòi hỏi là tôi phải yêu cầu chuyện này, tôi không thích chuyện kia. Không! Chúng ta không thể có sự lựa chọn được. Kể cả chuyện may và chuyện không may thì chúng ta không lựa chọn được. Chúng ta sinh ra cũng không thể lựa chọn được ngày sinh, tháng sinh, không thể lựa chọn được cha mẹ để sinh, cũng không thể lựa chọn được quốc gia để sinh. Bây giờ chúng ta cần sử dụng sự minh mẫn của chúng ta để xử lý những chuyện mà chúng ta đã được an bài. Cái gì đã được an bài thì chúng ta chấp nhận sự an bài đó đi. Nhưng, trong sự an bài ấy, cái cốt lõi của nó là sự minh mẫn của chúng ta. Vậy chúng ta hãy đem sự minh mẫn để xử lý chuyện an bài. Chúng ta phải kiên quyết!

Tôi thấy đa số là quý vị vẫn bị mắc. Học xong rồi lại quên hết, ứng dụng xong rồi lại quên hết. Nói tới, nói lui xong một hồi rồi lại cũng tin vào suy nghĩ, tính toán của mình. Nhiều khi, quý vị còn thấy ông thầy của mình sai. Quý vị phải nhớ rằng: Làm một con người mà thiếu một người thầy đúng đắn để đỡ đầu về tâm linh cho mình thì người đó đúng là bất hạnh, mà đa số là bất hạnh. Cho nên, cứ tới lui một hồi rồi quý vị lại tin vào đầu óc tính toán của mình, rồi lại cho rằng mình là người khôn nhất, thành đạt nhất, giỏi nhất…còn ông thầy của mình thì cũng xoàng xoàng thôi, không có gì hay lắm!!!!

Do đó, tất cả quý vị phải kiên quyết. Khi thấy mình khó chịu trong người, thấy đầu óc mình rối bời, thấy mình không được vui, thấy mình không được hài lòng …thì quý vị cần biết chắc rằng trong sâu thẳm mình đang tính toàn cái gì đó, mình đang suy nghĩ, suy tư một cái gì đó.

Hôm trước cũng có quý vị chia sẻ là khi con tính toán, suy nghĩ về công việc gì đó thì tự nhiên người con mất hết năng lực, người yếu hẳn đi và cảm thấy khó chịu liền. Đúng như vậy! Coi như khi ấy năng lực bị sụp hết, nó bị tiêu hủy hết toàn bộ năng lực.

Cho nên, nếu mình mất cái gì, mình chưa tìm được cái gì thì hãy cứ kệ nó và quý vị đừng quá đau lòng, đừng quá bị câu thúc. Chúng ta phải kiên nhẫn để cho đầu óc đừng tính toán nhiều nữa, đừng suy nghĩ nhiều nữa.

Nếu mình cứ suy nghĩ, tính toán thì nó hoàn toàn bất lợi, nó không có lợi gì cho mình cả! Ăn cũng không ngon, ra ngoài giải trí cũng không vui, người giống như chết rồi. Trong tình trạng ấy nếu mình có bàn bạc cái gì thì cũng là bàn bậy mà thôi. Rồi mình u mê, không thấy đường ra và ra những quyết định luôn luôn sai lầm. Và với tình trạng đầu óc như vậy thì nó ngăn chặn luôn sự may mắn đến với chúng ta.  Chúng ta cần nhớ rằng, khi chúng ta sáng suốt, tỉnh táo làm việc thì đủ sống một cách thoải mái nhưng nếu gặp may mắn thì nó dư ra nhiều hơn. Còn với tình trạng này thì chúng ta mất luôn cả hai: Mất cơ hội lao động và mất luôn sự may mắn đến.

Cũng có một vài quý vị lúc đầu mới vào học có nói lại với tôi là nếu mình không suy nghĩ, không tính toán thì mình đâu còn là người nữa, hả Thầy? Tôi trả lời luôn rằng là con người chứ! Suy nghĩ, tính toán cũng là con người nhưng không suy nghĩ, tính toán thì cũng là con người chứ, nhưng mà là con người cao cấp hơn, là con người thoải mái hơn, không bần tiện, không nhỏ mọn và nó không bế tắc. Khi suy nghĩ tính toán thì cũng là con người nhưng là con người bế tắc, con người khó chịu, con người nhỏ mọn và coi chừng dẫn tới sự đê hèn hoặc là liên tục sai lầm.

Đó là chìa khóa rất căn bản! Cho nên tôi có thể đưa ra cho quý vị một chân lý : Cuộc đời là cuộc đời, không khổ, không vui. Nếu ai tạm thời thấy khổ thì hãy biết rằng mình đang suy nghĩ và tính toán nhiều quá cho nên mới có cảm giác khổ đau trong tinh thần. Muốn diệt nỗi khổ đau trong tinh thần này thì hãy chấm dứt và không tin vào suy nghĩ và tính toán của mình nữa! Chân lý này đúng với tất cả các nền văn hóa, đúng với tất cả mọi người trên thế giới, bất kể họ theo tôn giáo nào.

Cũng có rất nhiều người thiếu thốn về tiền bạc và họ lao động suốt ngày nhưng người ta không thấy đau khổ. Người ta chỉ thấy mệt do phải làm việc nhiều chứ không có cảm giác khổ về tinh thần. Khi chấm dứt tính toán, chấm dứt suy nghĩ và không tin vào nó nữa thì cảm giác về tinh thần này sẽ chấm dứt.

Phương pháp này nếu áp dụng chắc chắn sẽ hiệu quả!

Anh áp dụng và chờ đó, niềm vui sẽ đến với anh, sự may mắn sẽ đến với anh.

Nhưng anh cũng đừng có tham vọng nhiều quá, anh đừng có ra điều kiện cho sự may mắn và niềm vui. Có gì đến với anh thì anh cứ đón nhận nó. Cá lòng tong (anh có) cũng vui mà cá lóc (anh có) cũng vui, cọng rau (anh có) cũng vui mà ngọn cỏ (anh có) cũng vui. Anh đừng có so đo, tính toán với những niềm vui đến với mình.

Đó là tôi nói về chìa khóa cho việc chấm dứt cảm giác đau khổ để từ đó quý vị có niềm vui và sự may mắn. Nó là điều kiện ban đầu và cơ bản.

Và một mấu chốt thứ hai để giúp cho đầu óc của anh sắc sảo một cách lạ kỳ đó là phương pháp: Tập thông cảm và phát triển tình yêu không vì bất cứ một điều kiện gì.   


Tình yêu này không phải là tình yêu do anh chiếm giữ hay duy trì với một quan hệ nào đó để anh thỏa mãn cái gì đó. Nó không phải là loại tình yêu để anh thỏa mãn lời nói, để anh thỏa mãn nụ cười hay thỏa mãn cảm xúc, cảm giác hay để anh thỏa mãn sự khoe khoang, thỏa mãn sự thành công… Nó là loại tình yêu mà anh không biết nói như nào, không có chữ để anh đặt tên cho nó.

Khi anh tập phương pháp này là để cho cách làm việc của cái đầu thật sâu thẳm, thật sắc sảo, thật minh mẫn và anh hưởng lợi ích từ sự sâu thẳm và sắc sảo này.

Tóm lại là tôi đã đưa ra hai chìa khóa để quý vị hưởng và chúng ta ai cũng có khả năng hưởng được như vậy. Nhưng chỉ một chút lơ là mà chúng ta để đầu óc sa vào tính toán là hỏng chuyện liền. Anh lại tính là anh hay, anh hơn người khác thì lại mắc tiếp vào sai lầm. Một sai lầm ghê gớm! 
 
Không khác gì là anh đã đánh mất không biết bao nhiêu cơ hội tốt lành cho chính anh, anh đánh mất bao nhiêu niềm vui cho chính anh, anh đánh mất biết bao nhiêu giá trị vô hình dành cho anh. Tôi dám cam đoan là anh không khôn tí nào! Tôi phải dùng một câu để nói là: Sao mà anh dại dột thế!


Về tình yêu này không phải vì họ yêu anh mà anh yêu lại mà dù họ có ghét anh, họ có xư xử không đành hoàng với anh thì anh vẫn thương.  Họ ghét mình, họ thù mình mà mình thấy thương và thực sự thương người ta thì lúc ấy quý vị mới thấy nó “đã” thế nào, nó hay thế nào, nó thẳm sâu thế nào! Nó “đã” lắm là “đã”! Nó sâu sắc và mình cảm thấy rằng sao làm người mà “đã” quá trời “đã” thế này! Mình thấy rất thích thú!

Cho nên tôi thấy rất tiếc là nhiều người chưa hưởng được điều này, chưa hưởng được trạng thái ngược lại hoàn toàn 100% với người đời, chưa thưởng thức được cảm giác sâu thẳm, cảm giác cao đẹp của con người như thế nào! Đó là bức tranh rất đẹp chứ không phải là mình nói lên những lời thân phận để nó tạo ra những mảng tối của cuộc đời là đẹp đâu. Những mảng tối ấy chỉ đánh đúng vào những tâm lý bình thường thôi! Quý vị đi ngược lại, làm ngược lại mới thấy “đã”. Mà cái “đã” này quý vị cũng không làm thơ hay sáng tác nhạc được, quý vị cũng không thể viết tiểu thuyết được mà nó làm cho quý vị câm lặng luôn. Bởi vì câm lặng chính là sống, là hòa tan. Còn nếu mà anh nói được thì anh là người nói chứ không phải là người sống.

Nhân đây tôi cũng nhắc quý vị hiền giả minh triết là hãy tập sống và đừng tin vào lời nói của người khác, dù lời nói ấy nó đẹp cỡ nào. Phải thấy người ta sống! Phải căn cứ vào những chuyện người ta sống, căn cứ vào phong cách người ta sống, căn cứ vào tinh thần người ta sống, căn cứ vào sự sung mãn mà người ta sống, căn cứ vào sự sâu sắc mà người ta sống, căn cứ vào sự thụ hưởng mà người ta sống….

Khi quý vị áp dụng phương pháp nay hay còn gọi là phương pháp ngược, khi quý vị đã thưởng thức được sự sâu sắc của đầu óc của mình rồi thì lúc ấy quý vị không làm ra thơ được, không thể viết văn được…mà quý vị câm lặng vì quý vị đang hòa trong một chân lý vĩ đại, đang hòa trong một sự nhiệm màu vĩ đại của trời đất. Quý vị sống thực sự! Quý vị là thượng đế thực sự! Quý vị là năng lực nhiệm màu thực sự!

Cho nên, con người đa số chỉ biết rơm, rác của cuộc đời chứ chưa bao giờ con người biết giá trị tuyệt đối của cuộc đời bởi vì nó không được trình bày trong bất cứ một hình thức sách vở nào. Nó mãi mãi là bí mật đối với con người và con người cần biết là đã đánh mất biết bao nhiêu giá trị quý giá khi chúng ta làm người. Những giá trị mà chúng ta không thể tìm thấy được qua văn học, qua nghệ thuật. Nó vĩnh viễn là thế giới bí mật và nó chỉ dành cho người sống, dành cho người thực sự muốn sống chứ không dành cho người chỉ muốn giải quyết tình trạng tâm lý của mình.

Tôi thấy rất lý thú!

Và với đầu óc sâu thẳm và sắc sảo ấy, quý vị sống được trong nó thì quý vị thấy rằng việc có một cái nghề để mình kiếm tiền để sống nó rất là nhỏ bé. Mọi sự thành công khác thì quý vị sẽ thấy rất đỗi tầm thường. Quý vị có thể kiếm một nghề để sống nhưng nhất định cái đó nó khác xa với giá trị mà chúng ta thưởng thức. Nó khác xa lắm! Là một trời, một vực! 

Ai cũng có thể kiếm tiền để sống nhưng người mà có thể thưởng thức được cuộc sống một cách sâu thẳm thì rất hiếm hoi trên thế gian này. Vì người ấy đi vào một thế giới huyền bí hay một thế giới không có ngôn ngữ,

không có chữ viết,

không có âm nhạc,

không có âm thanh,

không có tiếng nói.

Rất thú vị!

Như vậy, chúng ta đã xác định lại những chân lý cơ bản mà ở trình độ quý vị có thể nhận thức được và có thể thực hành được chứ không phải những người mới học hay là chưa nghe pháp âm  bao giờ hoặc chưa có khái niệm gì về con đường mà chúng ta đang đi.   

Tôi cũng chia sẻ một sự hay hay thế này: Một người đang vui mà tôi thì lại đang ngồi chờ đón nỗi buồn đến với họ, nỗi khắc khoải đến với họ và sự bế tắc đến với họ. Đó là những người đang học với tôi.

Khi người ấy đang vui.

Tôi đố quý vị là tôi có vui không?

Chắc chắn là không!

Bởi vì tôi biết rằng tôi phải ngồi tôi chờ người đang vui kia sẽ trải nghiệm một sự bế tắc, trải nghiệm những nỗi buồn, những điều khó chịu..

Tôi ngồi chờ vì tôi biết là nó sẽ đi như thế! Không thể nào nó không đi như vậy được.

Bởi vì tôi biết chắc chắn là không có cách gì mà người ấy không tính toán. Tới một lúc nào đó vị ấy sẽ ngồi tính toán chuyện gì đó và lại bị ngược lại hết toàn bộ. Vị ấy đánh giá ngược lại, thấy vấn đề ngược lại và cách thức làm việc của đầu óc khi ấy sẽ dẫn người ấy tới cảm giác bế tắc, thất vọng và cảm thấy không có niềm vui gì trong cuộc đời này hết, sao mà làm người chán quá…..

Bởi vì vị ấy không bao giờ chịu buông sự tính toán của mình được và vị ấy không chịu tiếp tục phát triển tình yêu của mình! Con người khi ấy rất khô. Tình thương giống như là nguồn nước được tẩm trong người mình làm cho con người mình tươi mát. Bây giờ cạn tình thương nên con người ấy trở nên khô héo. Và vì thế mà đầu óc của con người ấy lại không trở nên sâu sắc được, đầu óc ấy lại không thể nhạy bén được. lại không linh hoạt và không thể mở ra cái nhìn sâu thẳm được. Đầu óc ấy cứ cùn dần, cùn dần và bị thâu tóm toàn bộ vào tình trạng toan tính, kể cả toan tính tốt chứ không phải chỉ trong toan tính xấu. Dù có toan tính tích cực, toan tính chính đáng cũng dẫn đến sự bế tắc. 

Cho nên, nếu quý vị để đầu óc không đi theo hai con đường, hai chân lý mà tôi vừa chỉ ra cho quý vị thì cái đầu của chúng ta cứ nhỏ mãi, nhỏ mãi mà không thể mở lớn ra được. Trong khi đó thì khả năng của đầu óc chúng ta lớn vô cùng! Lớn lắm! Nó vô giới hạn và quý vị sống với trạng thái vô giới hạn đó. Còn chuyện kiếm việc gì đó làm để có cơm ăn, áo mặc hàng ngày thì chúng ta cứ làm. Nhưng quý vị cũng biết rằng dù cho có nghề nào mà mình sắc sảo tới đâu đi nữa thì nó không phải là con đường dẫn chúng ta tới đời sống đầy sự huyền diệu, nó chỉ là phương tiện mà chúng ta cần có mà thôi. Do đó cho nên quý vị đừng có bao giờ mất thì giờ để lựa chọn cái gì mà mình cho là thỏa mãn nhất bởi vì chẳng có cái gì gọi là thỏa mãn cả về chuyện này cả. Có thể năm tháng, năm năm, mười năm…chúng ta có thể đổi mà chúng ta cũng không thể biết trước được. Hoàn cảnh đổi thì mình đổi luôn. Hay là nhiều khi mình thấy không cần làm chuyện này nữa, làm chuyện khác cho nhẹ hơn, cho hay hơn…

Do đó, chúng ta đừng quá ưu tư là phải chọn cái gì đúng nhất cho mình, vì nó không phải là nơi tạo cơ hội cho mình cống hiến. Nhiều khi quý vị cảm thấy nó giống như là tạo cơ hội cho mình cống hiến, để mình yên tâm mà cống hiến…nhưng sự thật thì không phải như vậy. Chúng ta chỉ biết là cần có một việc làm để sống, chỉ biết đơn giản như vậy. Còn sự lớn lao, sự sâu thẳm, sự huyền diệu, sự diệu vợi của hạnh phúc làm người thì nó nằm trong hai chân lý mà tôi vừa giới thiệu với quý vị trên đây chứ nó không nằm trong nghề nghiệp của quý vị, cho dù quý vị có thành công tới cỡ nào đi nữa. 

Khi quý vị điều chỉnh não bộ của mình làm việc theo 2 hướng đó thì quý vị thừa sức chịu đựng những điều mà quý vị cảm thấy chưa hài lòng. Rồi từ từ những gì nó làm cho quý vị khó chịu sẽ tự động đi hết, quý vị đừng quá nóng ruột và hãy tin tưởng là nó sẽ đi. Nếu chúng ta thực hành được hai phương pháp trên thì quý vị cứ tin rằng và chờ đó dú ít hay nhiều thì niềm vui sẽ đến với quý vị và những điều bực mình thì từ từ sẽ đi hết. Quý vị đừng có lo.

"Tất cả mọi tính toán ngoài thực tại sinh động thì đều nghịch với đời,  mà đã nghịch với đời thì sớm muộn gì cũng bị cuộc sống chôn vùi" - Master DuyTue
Trích Master Duy Tuệ - Ba Chân Lý - 16.4.2011 (* Tựa đề do người ghi tạm đặt)

Quý vị có thể trực tiếp đón nhận với Thầy Duy Tuệ qua Video sau: