Cảm xúc phiêu linh: Tôi đã biết rằng, tôi đang dần trở về với con người thật mà bấy lâu nay tôi chưa được hiểu và được biết.
Một con người với một tầm nhìn bao la rộng lớn, vô tận, không giới hạn.
Tầm nhìn này không phải do kiến thức, kinh nghiệm mà có được.
Một tầm nhìn rộng lớn chứa trong nó vô vàn bí ẩn của tâm hồn.
Một tầm nhìn không bị vướng mắc về bất cứ quan niệm, quan điểm hay ảnh hưởng của phong tục tập quán.
Tôi thầm biết ơn người thầy đã dẫn dắt và cho tôi thấy được con người thật không phải là những cảm xúc, suy nghĩ và tôi vẫn cho là mình.
Trạng thái này mang lại một trạng thái vô cùng bình yên mà ta chỉ tạm dùng từ ngữ diễn tả như vậy.Tôi có một ý niệm tự nhắc nhở rằng:
Bản thân không chỉ hưởng niềm vui và hạnh phúc đó một mình.
Và tôi muốn mang niềm vui này cho những người khác.
Nhưng tôi cũng biết rằng không thể phô trương bằng lời nói.
Mà tôi chỉ làm một cách âm thầm giúp họ mà thôi.
Có một trạng thái, một con người có thật như vậy nhưng có mấy ai đã nhận ra nó.
Tôi đang đi và dần đến được con người mà nó chỉ là một thứ ánh sáng thấy rõ tất cả.
Ngày 7/9/2008
Duy Chính Niệm sau khi đọc lại bài Điều thật khó thật cần của thầy.
*
Đã là người có sứ mệnh đi trao truyền tâm linh thì nhân cách và những điều luôn nhớ trong tâm là gì?
Phải luôn nhớ mình là một vị Phật
Con người thật chỉ là một thứ ánh sáng
Làm việc chỉ giống như mình đang hiện hữu trong cuộc đời này
Động cơ là tình thương
Mục đích là giúp họ thấy được sự nguy hiểm của cảm xúc và đồng thời cũng giúp họ nhận ra con người thật chỉ là sự thấy biết.
Trích nhật kí Hiền giả Minh Triết Duy Chính Niệm
*****************
Hình ảnh các Hiền giả Minh Triết trẻ Hà Nội chia sẻ yêu thương về HG Duy Chính Niệm:
Góc bình yên và yêu thương:
24 đoá hồng:
Không gian:
Lắng đọng dõi theo hành trạng của Duy Chính Niệm:
Ngọn đèn: Đủ duyên thì sáng, hết duyên thì tắt, chẳng đến từ đâu, chẳng đi về đâu, mà ở trong trái tim mọi người.
Chia sẻ:
Bước tiếp hành trạng:
Tiếp dòng nhật kí: