Ông Quán,
Thầy nhận thư rồi.
Chùa Vân Tiêu,
Cứ quyết toán theo kết luận Bộ Xây Dựng.
Công đức xây chùa ấy Phật biết được rồi,
Người đời biết lắm khi không tốt.
Đại Hội TT, ông cứ làm trong hoàn cảnh của TT.
Thầy biết ông có đủ bản lãnh trong việc nầy.
Về HDSL, lần Đại Hội nầy không tồn tại nữa.
Thầy lo nhiệm vụ cố vấn đủ rồi.
Nhân đây thầy nói thêm chuyện này,
Ở đời có hai con đường trước mặt mỗi người:
Một là tiền,
Hai là nhân cách, trí tuệ siêu việt và hạnh phúc.
Con đường thứ nhất đức Phật, Lão Tử, Jesus, Socrates và Trần Nhân Tông đã không chọn,
Và cũng có một số ít không chọn vì nó là con đường không đem lại hạnh phúc.
Ai chọn nó tất nhiên phải phát triển đầu óc theo hướng mưu mẹo,
Họ được tiền nhưng chắc chắn đau khổ.
Người chọn con đường nầy dưới mọi hình thức đều nghèo nhân cách và trí tuệ siêu việt.
Họ phải dùng một nhân cách hình thức để đối phó qua ngày,
Chẳng vui sương gì đâu!
Hãy chọn con đường thứ hai và theo đuổi hết kiếp nầy đến kiếp khác.
Thầy cũng đã, đang và mãi mãi như vậy.
Chọn con đường nầy thì thường nhìn vào tâm mình, không nhìn ra ngoài,
Nếu nhìn ra ngoài sẽ gặp chướng ngại.
Ông hãy xem các loài vật nhỏ nhất như con kiến,
To nhất như con voi.
Cứ đem mồi dụ nó rồi dần dần nó sẽ là nô lệ tốt chỉ vì miếng ăn!
Hãy theo con đường của các Bậc Cổ Đức.
Sự nghiệp của một con người là sự bừng nở trong tâm hồn,
Nó cũng là sự đầy đủ trong tâm hồn.
Đừng để tâm hồn thèm khát điều gì,
Khi tâm hồn ta thèm khát điều gì đó,
Thì người ấy là con quỹ mà tướng người!
Hãy chọn con đường hạnh phúc,
Tăng trưởng đức tin nơi ta trong kiếp nầy, kiếp trước, và kiếp sau,
Nơi Chư Phật, nơi Chư Vị Giác Ngộ.
Vậy là đẹp lắm cho kiếp nầy rồi.
Hãy quên tất cả,
Hãy thường nhìn vào tâm hồn mình cho tâm luôn rực rỡ.
Ông cũng là một phân thân của Thầy, của Tổ và của Phật.
Hãy luôn xứng đáng với tình thương của Phật dành cho ta.
Thầy tạm biệt.
Hoa Kỳ, 2003
Duy Tuệ